Đây là nơi mình chia sẻ những kinh nghiệm, trãi nghiệm của mình ở Úc

ĐIỂM ĐẾN CỦA CUỘC ĐỜI

Hành trình trên đất Úc

Một hành trình gian nan nhưng kiên cường

Kiên định

nổ lực

may mắn

ĐIỂM BẮT ĐẦU

Đó là những ngày cuối năm 2021, mình đang hối hả ôn thi PTE và chứng minh tài chính để apply Visa 462.

Ngày 9h sáng ngày 25/01 mình thi PTE, 12h30 sáng ngày 26/01 có kết quả mình đậu.

1h00 sáng ngày 26/01 apply visa 462.

Ngày 02/03/2022 mình đậu visa.

19/04/2022 đặt bước chân đầu tiên lên sân bay Melbourne – Australia.

01

TỪ SÂN BAY TÂN SƠN NHẤT ĐẾN MELBOURNE

Mình lập nhóm bay chung gồm 5 chị, bạn đều là visa 462er. Đầu tiên mình nhắn tin với chị Hồng (Rosie), sau đó nhóm add thêm chị Hân (Hani), Hiền và Dung. Bọn mình đặt vé máy bay trên trang web của hãng bay Jetstar, chuyến bay thẳng 8 giờ đồng hồ, khởi hành lúc 22h07′ ngày 18/04/2022 đến sân bay Melbourne lúc 9h00 sáng (giờ Úc) ngày 19/04/2022. Các bạn mình có đặt trước suất ăn trên máy bay, còn mình quên đặt nên đã dùng thẻ visa Việt Nam thanh toán đồ ăn và cà phê mua trên máy bay. Trở lại ngày 18/04/2022, còn vài tiếng nữa là đến giờ ra sân bay, chị hai chuẩn bị hành lý, valy, cân hành lý xem có quá cân không, kiểm tra đi kiểm tra lại giấy tờ, thuốc men, dặn dò mình đủ thứ. Em tai thì qua nhà chị hai chơi với mình một lúc, cho mình cái đồng hồ đeo tay G-Shock mới mua vào phút chót trước khi lên sân bay. Những phút giây ấy mình cảm nhận rõ sự lo lắng và chăm sóc của chị hai và em trai dành cho mình. Đó là tình cảm gia đình thiêng liêng, nó đã tiếp thêm sức mạnh cho mình trên hành trình này. Cảm ơn chị hai và em trai của chị. Sau đó ba chị em và cháu của mình là bé Bơ mới 2 tuổi ra sân bay tiễn dì đi Úc. Mẹ Bơ hỏi dì Chang đi Úc có con gì, Bơ trả lời có con Căng-ga-gru rất đáng yêu. Mấy chị em ra sớm hơn 4 tiếng, tìm một quán ăn bánh mì cho chắc bụng, rồi chụp ảnh làm kỷ niệm. Mình lúc đó mình mặc một bồ đồ toàn đồ của chị hai, một cái quần jean đen, áo phong trắng bỏ thùng, đồng hồ em trai cho, mũ lưỡi trai đen của chị hai. Nhìn cũng không fashion gì lắm, ngược lại còn hơi quê mùa một tí, chẳng giống những người khác đi Úc. Vì thường ai đi Úc đều thuộc dạng có tiền, giàu có nhưng Trang lại không thuộc trong số đó. Sau khi check in, mình ra ngoài chào tạm biệt hai chị em và cháu của mình, hun cháu mình mấy cái, ôm hun chị hai và em trai mấy cái rồi vào cổng hải quan. Mình không khóc, cũng không thấy buồn bả gì nhiều, ngược lại còn rất háo hức, hai chị em của mình cũng không khóc trước mặt mình nhưng hình như lúc lên xe taxi đi về có khóc. Chuyến bay tốt đẹp và hạ cánh an toàn. Lần đầu tiên đến Úc, cũng là lần đầu tiên ra nước ngoài, mình lơ ngơ như con gà, nhưng may quá có mấy chị, bạn đi cùng, mình đúng kiểu ai làm gì mình làm đó. Vậy đó rồi cũng đến khách sạn an toàn. Sau khi đã ở Úc rồi thì mình mới nhận ra những nỗi sợ trước khi bay của mình thật phóng đại hơn cần thiết. Mình thở phù nhẹ nhõm. Cảm ơn nước Úc đã chào đón mình.

02

CÔNG VIỆC ĐẦU TIÊN

Mình làm ở Farm nho thuộc Robinvale – Bang Victoria. Thời điểm mình đến đúng mùa cắt nho, thế là nhóm bọn mình, gồm toàn visa 462er đi cắt nho tầm hơn 1 tháng. Đầu tháng 06, mùa cắt nho kết thúc cũng là lúc chia tay với gần hết các anh chị trong nhóm. Mọi người di chuyển sang vùng khác hái Blueberry, một số thì làm house keeping. Buồn rơi nước mắt. Mình tiếp tục ở lại, quấn cành cho đến đầu tháng 08/2022 mình đủ 14 payslip để gia hạn visa năm 2. Sau một tháng mình có visa 462 năm hai và tiếp tục làm ở farm này cho đến hiện tại (10/2023).

Công việc này do chị Hân (Hani) tìm trên group “Hành Trình Tới Úc – Visa 462 Làm Việc & Du Lịch – Working Holiday Australia” thông qua chị Bella – một contractor sinh sống ở Úc. Mặc dù có một số thông tin sai sự thật trong lời tư vấn nhưng dù sao mình cũng biết ơn Bella vì đã kết nối cho mình đến Robinvale, nơi mình gặp và có những người bạn mới, nhiều trải nghiệm mới thú vị. Chúc chị Bella nhiều sức khoẻ.

Ba chị em mình là chị Rosie (Hồng), Hani (Hân) và mình bắt xe và tàu từ bến Southern Cross ở Melbourne về Robinvale. Đó không phải là chuyến đi thẳng mà có chuyển trạm 1 lần, từ tàu sang xe buýt. Bọn mình đi chuyến 10h sáng thì 17h chiều đến ga Robinvale. Người đón bọn mình đầu tiên là Chris (anh người Malaysia, 1992). Ấn tượng đầu tiên với ảnh là có vẻ cũng đẹp trai, nhưng mặc quần xà lỏn và đón bọn mình bằng một chiếc “Van car 12 chỗ” đầy đất cát. Chris chở bọn mình đi mua một ít đồ ăn ở siêu thị IGA, shop Hồng Thu, sau đó chở về cabin, nơi bọn mình sẽ ở. Chưa hết ngạc nhiên về chiếc xe đầu cát thì bọn mình ngạc nhiên về chiếc cabin mà mình được chở đến, nó nằm heo hút trong farm mình làm, cách thị trấn 15 phút đi xe ô tô. Một phòng 4 giường tầng như ký túc xá, mình cùng chị Rosie, chị Hani và cô Akeo (người Malaysia) ở chung một phòng, phòng sạch sẽ, nhà ăn có bếp, nồi xoang đầy đủ và sạch sẽ, mọi thứ đều ổn nếu nước tắm không phải là nước sông và có màu vàng. Ngày đầu tiên đi tắm mình hơi bất ngờ một chút, nhưng sau đó cũng tự trấn an người ta ở được thì mình ở được, nhưng vẫn sợ bị dị ứng, ngứa,… Sau đó bọn mình được chuyển đến một cabin khác, có nhiều phòng và nước tắm sạch hơn, mỗi người cũng được ở một phòng khá thoải mái.

Công việc cắt nho mình rất thích, mình hì hà hì hục cắt chăm chỉ cả ngày, năm đầu tiên mình phải học nhiều thứ, ngày đầu tiên mình cắt được 14 thùng (53,2AUD), sau đó mình cắt nhanh hơn, tiến bộ hơn, trung bình 45-50 thùng một ngày. Đến bây giờ thì mình vẫn rất thích cắt nho, nếu các bạn muốn cắt nho ở Robinvale hoặc Mildura thì đến vào đầu tháng 02 đến tháng 06 hàng năm nhé.

Độ vất vả của công việc này, đối với một đứa chưa làm lụng chân tay khi ở Việt Nam thì công việc cắt nho vắt kiệt sức mình mỗi ngày, đặc biệt 3 ngày đầu tiên rất khó khăn, mình đau ê ẩm, dán Salonpas khắp người, có hôm mệt quá phải nghỉ ngơi lấy lại sức. Nhưng cuối cùng mình cũng vượt qua được mùa nho, sức khoẻ và sức chịu đựng của mình được nâng cao mỗi ngày. Và tiền và sự mới mẻ của những ngày đầu tiên cũng là động lực thúc đẩy mình những ngày đầu tiên ấy. Mình vẫn luôn nhớ những ngày đầu tiên ở Úc, với những bạn bè đầu tiên và công việc đầu tiên ở Úc. Cảm ơn tất cả!

03

NHỮNG NGƯỜI BẠN ĐẦU TIÊN

Người đầu tiên mình nói chuyện là chị Hồng (Rosie). Chị sinh năm 1992, bằng tuổi chị hai mình.Sau đó là chị Hân (cũng 1992), rồi Hiền (1996 bằng mình), Dung (1996). Những chị, bạn này cũng là những người đi cùng mình trên chuyến bay sang Úc đầu tiên vào ngày 19/04/2022. Những bước chân đầu tiên trên đất Úc, 5 đứa đi cùng nhau, mình vẫn nhớ như in ngày đó, và mình rất biết ơn họ. Sau khi đặt chân đến Melbourne, 5 người bọn mình ở lại thăm thú city hai hôm thì bắt xe về farm. Hiền và Dung đi cùng nhau về farm cà chua, mình và chị Hồng, Hân về farm nho. Đến farm nho mình gặp anh Alex (Vũ), một người anh tài năng nói được nhiều ngôn ngữ và dễ mến, anh Louis đầy thú vị. Năm người bọn mình ở chung một cabin, bọn mình nấu ăn cùng nhau, mỗi ngày thức dậy vào lúc 4h sáng, cắm cơm, ăn sáng rồi đi cắt nho. Khoảng thời gian đầu đầy lạ lẫm nhưng vì có bạn bè chia sẻ nên mình không thấy cô đơn. Sau một tuần ở cabin đầu tiên đó (Avocado cabin) thì 5 người bọn mình được chuyển qua ở một cabin khác có vẻ là mới hơn. Ở đây mỗi người được ở một phòng nhỏ. Giá thuê nhà là 100$/ tuần (bao điện nước). Ở đây bọn mình gặp thêm chị Hằng (Joyce), chị Hương (1991) chị cả nhưng rất đáng yêu, cặp đôi Sam và Dom (1994) giỏi dang hài hước, bọn mình chia lịch nấu ăn và dọn dẹp, đi làm về tụ tập ăn uống nói chuyện rôm rả đến 9h tối thì đi ngủ mai lại đi làm. Sau đó cabin có thêm chị Hồng (1994) và anh Hân (1994), anh Thiện (1993), Hana (1999), Trung (1999), vợ chồng chị Quỳnh anh Xuân, rồi những người đến nhưng ở trên thị trấn như Bảo, Quân, Toàn, Chí, Đăng, Đạt, Tony,… và những người đến và đi chóng vánh chưa kịp nhớ mặt.

Tính ra, thời gian đầu mới qua mình có cũng nhiều bạn bè đồng hành. Sau hơn một năm chứng kiến biết bao bạn đến và đi thì hiện tại mỗi người đã ở một nơi, có người ở Tây Úc, có người ở Queensland, có người ở Melbourne, cũng có người đã về Việt Nam… mỗi người đã có thêm nhiều trải nghiệm và kỷ niệm quý giá. Mình cảm ơn những người bạn đầu tiên của mình thật nhiều.

LỜI BIẾT ƠN

Hành trình hãy còn dài và còn tiếp tục. Nhưng Trang luôn tâm niệm rằng, đi đến đâu, biết ơn đến đó. Trang biết ơn bạn cấp ba Tuấn đã gợi ý thông điệp đi Úc theo diện visa 462, biết ơn chị Nga (chị gái của Tuấn) là một tấm gương đi trước để mình tự tin apply visa 462 hơn. Mình biết ơn tổ tiên, thần linh đã cho mình đủ duyên đậu visa 462. Cảm ơn vợ chồng chị hai, anh hai đã cho mình mượn 100 triệu chứng minh tài chính, đây là bước quan trọng quyết định hành trình này của mình có được bắt đầu hay không. Biết ơn gia đình luôn bên cạnh vè động viên, ủng hộ quyết định của mình, đặc biệt cảm ơn chị hai đã lo lắng đủ thứ từ hành lý đến tìm hiểu thông tin, nhắc nhở đủ thứ, cảm ơn chiếc đồng hồ em trai rất thích nhưng vẫn tặng cho mình, và cả cháu mình, bé Bơ 2 tuổi lúc đó đã lẽo đẽo theo mẹ và dì đi mua thuốc, ăn sáng, ra sân bay. Cảm ơn chuyến bay an lành, cùng biết ơn những người bạn đã đi cùng mình sang Úc, những người bạn ở farm nho. Cảm ơn chị Bella, Jimmy (quản lý farm), chủ farm người Ý đã cho mình một công việc đầu tiên ở Úc. Biết ơn những người bạn ngoại quốc như Chris, TayLoong, Hau, Akeo, đặc biệt là Shi đã giúp đỡ mình rất nhiều trong những ngày đầu tiên trên đất Úc. Và cảm ơn tất cả những giúp đỡ của những người xa lạ trên đất Úc đã giúp mình có một khởi đầu trơn tru, và dễ chịu ở nơi đất lạ xứ người. Cảm ơn Úc đã đón nhận mình!

Facebook

Changinaustralia

Instagram

imtrang0312

Sơ lược về Robinvale

Robinvale là một thị trấn ở bờ nam sông Murray ở phía tây bắc Victoria , Australia . Nó được kết nối bằng một cây cầu với Euston ở bên kia sông ở New South Wales. Tại cuộc điều tra dân số năm 2021 , Robinvale có dân số 3.497 người, [1] tuy nhiên một nghiên cứu về dân số do Thành phố nông thôn Swan Hill thực hiện vào năm 2019 đã xác định Robinvale có dân số ước tính từ 7.000 người vào tháng 11 đến 8.800 người vào tháng 3 hàng năm. [2]

(Trích Wikipedia)

“Hành trình vạn dặm bắt đầu bằng một bước chân”